Con giỏi lắm

Đăng ngày: 08:27 08-07-2010

Sáng hôm qua sau khi dậy sớm chuẩn bị xong thức ăn sáng, me gọi Vừng dậy để đi đạp xe đạp, gọi mãi gọi mãi cuối cùng con mới dậy.
Trước khi Vừng dẫn xe ra khỏi gara đã thấy xe đạp có một chút thay đổi, mặt mày bắt đầu cau có, nước mắt băt đầu ngân ngấn và sắp tràn ra…. me bảo: hôm nay me muốn tập con đạp xe 2 bánh. Đến lúc này thì là mưa nước mắt và cùng những hành động vùng vằn khó chịu. Me lại nhớ năm ngoái khi cho con tập xe 2 bánh hôm nào hai me con về nhà có hôm thì me khóc có hôm thì con khóc có hôm thì cả hai me con cùng khóc, nghĩ lại lúc đấy sao mà căng thẳng thế.
Cuối cùng rồi Vừng cũng đồng ý dắt xe ra khỏi nhà sau khi được me động viên khích lệ ( vụ này học từ bác Diệp) và cũng từ những điểm căn bản bác Diệp truyền cho me Vừng và thành công là Vừng sau 10 phút đã biết đạp xe 2 bánh, khỏi phải nói bạn ấy sung sướng thế nào, bạn con chờ ba đi tập về để biểu diễn cho ba xem.
Và sáng nay, me làm bánh rán và bánh bèo, Vừng dậy sớm tự giác lấy xe ra yêu cầu me tháo hai bánh phụ và thế là lên đường tự mình tập đạp hai bánh, thấy con tay mỗi ngày một cứng hơn, lưng bớt vẹo hơn và nhất là ít loạng choạng hơn và tự cân bằng được .
Đúng là kiên nhẫn, nhẹ nhàng và từ lòng yêu thương thì cái gì khó cũng thành công nhỉ.
Mong con sẽ học được nhiều từ bài học tập xe này và cả me cũng vậy.
Cám ơn bac Diệp đã tận tình chia sẽ kinh nghiệm.
Sẽ update ảnh lên sau.

Advertisement

Sách đọc tháng này

Đăng ngày: 09:33 03-07-2010

Chủ điểm sách tháng này của Vừng là đại dương. Sách đang được me Vừng đọc cho tháng này là ” Hai vạn dặm dưới đấy biển”. Bạn Vừng bạn í rất thích nghe đọc cuốn này mặc dầu bạn í rất là nhát gan và mỗi tối trước khi đi ngủ me bạn đọc cho bạn đúng 1 chương ngăn ngắn. Nhưng cũng vui vì bạn í rất thích đại dương cho nên bạn nhớ hết được tên của các nhân vật trong tuyện từ thuyền trưởng Pha – ra – gút chỉu huy tàu Lin – Con đến anh thợ săn cá voi tài ba Nét – len và cả người phụ tá cho giáo sư A – Rô – Nắc có tên là Công – Xây. Điều này nói lên là bạn í rất rất thích thám hiểm đại dương.
Sáng nay bạn í kể cho ba bạn í nghe tên của các nhân vật trong truyện và họ làm  gì……
Ba bạn í bảo: Vừng sướng thật đấy, ngày xưa ba rất thích truyện này, đi ngang qua ngang lại nhà sách không biết bao nhiêu lần mà không có tiền mua, vì lúc đấy ba đang ở cùng bà cố con, còn ông bà nội con thì đi làm, lúc đấy ba 10 tuổi, ba phải đi trồng rau muống mấy tháng trời mới kiếm đủ tiền mua được 3 quyển sách, về nhà khi đọc đọc rất là từ từ và đọc đi đọc lại mấy lần để nghi nhớ và cứ sợ hết sách thì tiếc. Bây giờ Vừng sướng thật có me đọc cho hàng tối nhưng me đọc nhanh quá, lần sau me đọc chậm hơn nhé.
Vừng nghe ba kể chuyện đi bán rau muống kiếm tiền mua sách bạn í rất là cảm động.

Gen di truyền hay là máu kinh doanh

Đăng ngày: 10:12 02-07-2010

Bạn Vừng rất thích đọc sách ( mặc dầu chỉ đọc hình đoán chữ vì chưa chịu đọc chữ) điều này làm cho ba me bạn ấy rất ư là sung sướng.
Tối hôm qua, sau khi làm xong chén súp ngon tuyệt cú mèo bạn í lấy cuốn Bách Khoa toàn thư dành cho trẻ con ra ( sách dày và nặng gần 2kg) bạn Vừng bảo:
Vừng: Quyển này theo me con đọc bao lâu thì xong nhỉ???
Me: chắc mất 10 năm, à không 3 năm
Vừng: Năm 9 tuổi con sẽ viết sách
Me: Yên lặng và chưa đoán ra tại sao lại 9 tuổi (bây giờ thì biết rồi vì năm nay Vừng 6 tuổi và đọc hết sách mất 3 năm là 9 tuổi )
Vừng: Nhưng thôi để năm 12 tuổi con sẽ mở nhà sách,
( chạy thẳng ra chổ ba Vừng đang ngồi làm việc ở phòng làm việc…)
Vừng: Ba ơi con có thể đổi của hàng Reaching Out thành cửa hàng sách được không?
Ba: Tại sao vậy con? Các cô chú sẽ làm ở đâu?
Vừng: à à con đang đinh 12 tuổi sẽ mở cửa hàng sách vì 12 tuổi con có thể viết được sách.
Vừng: con sẽ kiếm tiền mở cửa hàng sách chổ khác vậy, vẫn để Reaching Out không cần phải đổi ba ạ.
( chạy lại chổ me…)
Vừng: Ba me không được làm chủ nhà sách, con muốn làm chủ nhà sách
Me: Thế ai quản lý Reaching Out hả con? ai giúp me khi me và ba không làm được nữa nhỉ?
Vừng: Con nghĩ là vợ con sẽ quản lý Reaching Out còn con sẽ quản lý nhà sách
Me:
Me: Quản lý nhà sách thì có cần phải học gì không nhỉ?
Vừng: không
Me: Quản lý Reaching Out thì có cần học gì không nhỉ?
Vừng: Không luôn
Me: Không có kiến thức thì có tiền để mở nhà sách không nhỉ?
Vừng: có học me ơi, có học, đi học mới có nhiều thông minh để làm kiếm được nhiều tiền.
Me tủm tỉm cười và thấy ba lăn xe ra đứng cạnh cửa từ lúc nào cũng đã nghe hết trao đỏi của hai me con Vừng.
Không biết cái này gọi là Gen di truyền hay là máu kinh doanh nhỉ?
Vì từ khi có thai Vừng cho đến khi Vừng 4 tuổi đều hàng ngày theo me đi làm ở cửa hàng, chắc là có ảnh hưởng chút ít nhỉ????

Thật là “Điên Cái Đầu”!

Đăng ngày: 18:25 09-03-2010

Chiều nay trong khi đi taxi về nhà con Vừng đã kể cho ba me nghe một câu chuyện, nghe xong ba me thật sự là bối rối.

Con nói như thế này: me ơi hôm nay con ngậm một cái răng của bạn trong miệng để về mang về nhà thả vào Coca để làm thí nghiệm hả hả hả, me nghe mà muốn nghất, hỏi đi hỏi lại con thì con kể ra đầu đuôi câu chuyện là thế này: Sáng nay khi cô giáo không có trên lớp (cô bận đi mang đồ ăn và chén bát về nhà bếp sau khi các con ăn sáng) thì có một bạn đánh vào miệng bạn Hưng làm cho bạn ấy bị gãy văng cái răng ra ngoài, bạn thì khóc mà con thì xin cái răng của bạn ấy, và sau đấy cho ngay vào miệng để dành về nhà làm thí nghiệm, vì nếu không cho vào miệng thì các bạn khác sẽ giành mất – Vừng nghĩ vậy. Vậy đấy thế là con vì một cái thí nghiệm mà quên cả bản thân mình cho cả cái răng bẩn của bạn vào trong miệng, đúng thật là chẳng có ai như con cả, (thí nghiệm này con được nghe đọc từ internet: nếu thả một cái răng vào trong một cốc Coca thì sau một tuần cái răng sẽ bị phân hủy mất)……… vì muốn biết được thực hư mà con lại đành lòng cho cả cái răng còn dính máu của bạn vào miệng ngậm để không cho cô giáo biết. (Chẳng hiểu vì sao mà con lại nhớ đến thì nghiệm cái răng).  Mà me cũng thật lo lắng và cũng muốn xin lỗi con vì me và ba đã không dành đủ thời gian để dạy con nhiều thứ, ba me đã không cho con cơ hội được học ở những nơi tốt hơn ( vì mình ở Hội an, môi trường này không nhiều lựa chọn được trường học tốt cho con), con phải học ở lớp mà 43 học sinh chỉ một cô giáo……..mà mãi đến gần giờ cơm trưa cô giáo mới phát hiện ra là con đang cầm răng ngãy của bạn. Khi Vừng đang vê vê cái răng trên tay cô giáo đã phát hiện ra và lấy đi cho vào tủ cất ( Vừng kể lại với giọng đầy tiếc nuối vì bị đánh mất cơ hội được làm thí nghiệm)

Nhưng me thật không biết sao con lại làm điều dại dột đến như vậy, càng nghĩ lại càng thấy lo, không lẽ để trở thành nhà khoa học thì phải hy sinh cả bản thân mình như thế à. Ba Bình thì bảo các nhà khoa học thời Đức Quốc Xã chắc cũng không nghĩ được cách cất nguyên liệu làm thí nghiệm được như con. Thật là “Điên Cái Đầu”!

Gia vị cho cuộc sống

Đăng ngày: 04:09 03-03-2010

Ngày 03-03-2004 với me Vừng đấy luôn là ngày đặc biệt, ngày luôn mang nhiều cảm xúc. Nhớ lại hôm đấy, me như thế này:

Và sự di di chuyển chuyển mong muốn được ra ngoài để tìm hiểu thêm thế giới bên ngoài của Vừng đã thôi thúc me đến bệnh viện và sáng đấy bác sỹ đã kiểm tra và bảo rằng: “Em quyết định đi thích mổ sáng hay mổ chiều????”Me măt tròn mắt dẹt vì nghĩ minh muốn được sinh con tự nhiên, vậy mà cũng không được vì con đáng lý ra là con đã chào đời tháng 2 thì mới đúng như dự đoán của bác sĩ. Thôi thì mổ thì mổ, vì sự an toàn của con. Thế là me quyết định với bác sỹ, ” Em sẽ mổ chị a. Nhưng chắc là chiều em mới xuống mổ được vì còn một vài việc ở nơi làm việc chưa giải quyết xong” OK thế là me quay về cửa hàng và tiếp tục làm việc cho đến 3pm thì về nhà tắm rửa sạch sẽ và nhờ mẹ Hiền của Vừng chở me đến bệnh viện địa phương. Đến bây giờ nếu me kể cho ai nghe rằng me sinh con tại đấy thì ai cũng mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên vì tại sao me lại chọn làm một việc quan trọng ở nơi mà sự rủi ro có thể xảy ra rất lớn. Nhưng ơn trời mọi việc lại xuôn sẽ ngoài dự đoán. Là một cậu con trai, vừa mổ vừa được trò chuyện với bác sỹ, cảm giác sợ sợ nhưng thích thích, sợ vì nghe âm thanh của cơ bụng mình bị xé sèn sẹt, còn thích vì nghe bác sỹ bảo là:

Cái thằng đấy

Chắc ba nó vui lắm đây và nhìn cu cậu to nhỉ

Phải xé bọc ra thì mới bế ra được

Cắt cuốn rốn đi

cho dây vào và cho nhớt trong cổ ra đi ( công đoạn này bác sỹ đã không làm kỹ cho nên bây giờ cứ mỗi khi trở trời là con lại khò khè ho hen)

Cho lên cân đi,

Bao nhiêu ký?

Dạ 3,4kg bác sỹ ạ.

Tắm cho nó đi.

Quấn khăn bông vào, cái khăn màu vang ấy, cái khăn có in hoa hồng ây.

Me nằm nghe rõ mòn một các đối thoại của các Bác sỹ trong phòng mổ ngày hôm đấy.

Me đến bệnh viện lúc 4’50PM và 5pm vào phòng mổ 5’45 bác sỹ đã bế con ra ngoài gặp ba và ông bà và di Emma, me Hiền.

Ngày con sinh ra, ba không thể đi cùng me một lần để đến bệnh viện mà ba phải đi sau, do luống và lo lắng ba đã bị ngã vèo ra đường vì xe lăn của ba vấp phải đá (cũng vì lý do này mà ba me quyết định sinh con ở bệnh viện địa phương vì me sợ ba di chuyển khó khăn, nếu sinh con ở Đà Nẵng hay Sài Gòn thì ba con chắc là không tiếp cận được.

Xin cám ơn đời, cám ơn cuộc sống đã mang con đến với gia đình ba me

Con không muốn me sinh em năm con HỔ

Đăng ngày: 22:08 27-02-2010

Trưa nay lúc đang ngồi ăn cơm cả nhà Ba Me và Vừng, đang nói về chuyện cậu Vừng sẽ có em bé năm nay, thế là đột nhiên Vừng bảo, ” con không thích me sinh em bé gái năm con HỔ đâu, em bé gái là phải sinh năm con VỊT chứ, vì con HỔ là để dành cho bé trai me a.”

Ngồi một lúc lâu lâu suy nghĩ thì Vừng lại bảo là me sinh cho con một em gái năm con VỊT, THIÊN NGA hay là con BỒ NÔNG cũng được me ạ, vì các con đấy nhẹ nhàng hợp với con gái, còn nếu con trai thì phải sinh năm con HỔ, con BÁO, con SƯ TỬ, con RẮN và đừng sinh năm con KHỈ vì có con là năm con KHỈ rồi.

Vậy đấy, hôm nay Vừng còn biết được nên chọn năm nào để sinh em bé và tư vấn cho me nữa đấy

Năng khiếu viết

Đăng ngày: 19:32 23-11-2009

Hôm nay Vừng đi học về me Vừng kể cho ba Vừng nghe là khi đi đón Vừng thấy các bạn được ngồi xem tivi còn con thì ngồi một mình viết bài vừa viết vừa xem.

Ba Vừng hỏi vì sao con viết chậm vậy?

Vừng trả lời: con đã cố gắng hết sức rồi mà viết mãi cũng không xong, chắc là tại con không có NĂNG KHIẾU  viết còn các bạn thì có cho nên các bạn viết nhanh hơn con…..

Me Vừng và ba Vừng bó tay chấm com.