Weekend 2

Đăng ngày: 14:59 21-03-2010

Cuối tuần lại đến, cách đây vài hôm me Vừng còn mong cuối tuần, mong đến cuối tuần được dẫn con đi chơi, mong đến cuối tuần được cùng ba Vừng nghỉ ngơi…..

Cầu được ước thấy, cuối tuần lại đến, mà cảm giác cuối tuần đến sao quá nhanh mới khổ chứ, công việc vẫn còn bộn bề, mãi đến tối thứ 6 đến 11pm vẫn chưa làm xong, và me Vừng nghĩ thôi cố cho xong để ngày mai thứ bảy lại được trải nghiệm cuối tuần, và ngày mai thứ bảy Vừng còn có buổi học bơi cùng chị Tamara, và buổi chiều còn có lịch làm răng cho Vừng ở phòng răng Thiện Mỹ…..vậy cho nên me Vừng cố và thế là cuối cùng 12pm của thứ 6 thư cuối cùng cho công việc cũng được gởi đi cửa hàng để các cô chú lo việc cho ngày thứ 7 và CN ( thế đấy ạ, vì weekend mà phải chạy vắt chân lên cổ các ngày trong weeks).

Sáng thứ 7 ngày đẹp thật đấy, thế là hai me và Vừng dậy rủ nhau ra vườn chụp ảnh hoa, ôi nhà Vừng hôm nay sao nhiều hoa thế không biết, đủ các thể loại nhé, những hoa này đều là do Vừng và me Vừng chọn và vun trồng , được ngắm thành quả của mình thích thật thích thật…..

Sau khi chụp chán chê hoa cỏ me và Vừng lên đường ra biển ( học bơi ở biển nhé). Nãy giờ sao không thấy ba Vừng đâu nhỉ???? à thì ra ba Vừng đánh quả lẻ, đã để hai me con ở nhà lấy xe dông tuốt từ lúc nào rồi……

Hai me con ra đến biển, biển hôm nay bình yên và đẹp thật đấy, không nhiều sương mù như mọi thứ 7 và CN khác. Trong thời gian chờ chị Tamara thì me Vừng bày cô nấu bếp của La plap làm bánh chuối ( ec ec ngon quá cho nên bạn Vừng đã làm một lúc gần hết cái bánh…)

Sau khi bơi chán chê 3 chị em lên ngồi đọc sách, đọc sách chán chê lại chạy xuống bơi tiếp…

Mãi đến gần trưa me mới lừa đưa Vừng về được nhà ( vì chiều còn phải đi làm răng ở Đà Nẵng)

Advertisement

Đèo le, Hòn kẽm chưa Đá dừng

Đăng ngày: 18:10 29-07-2009

Hôm chủ nhật vừa rồi nhà Vừng đi leo núi, nghe hơi buồn cười bởi vì ba Bình thì làm sao mà leo núi. Nhưng vì me và Vừng rủ rê dữ quá cho nên ba cũng xuôi tai và thế là cả nhà lên đường. Me đã dậy vào lúc 4am để làm thức ăn mang theo, lần đi này có cả Mẹ Hiền, cô Nga, anh Patrick, chị Esther, chú Nir, ba Bình, me Vừng và người không thể thiếu đó là Vừng. Cả nhà leo lên chiếc Toyota 16 chổ và thẳng hướng quốc lộ 1 mà tiến.Trong đoàn cùng đi có thêm 22 người nữa là các cô chú bác đi bộ buổi sáng cùng ba, đông và vui lắm.

Đầu tiên là cả nhà dừng lại quán bê thui Mười ở Cầu Mống để ăn sáng, thức ăn ở đây nói chung là ổn, phụ nam thì ăn bún với một cục xương to như thế này:

phụ nữ thì khiêm nhường hơn cho nên chỉ ăn một bát thịt bò sáo con con.

Sau khi ăn sáng xong cả đoàn lại lục tục lên đường, đi khỏi đoạn đường quốc lộ 1 Hà lam,  bắt đầu rẽ vào Quế Sơn thì ôi thôi không phải bàn cãi, đường không những ổ gà ổ vịt mà còn có cả ổ Voi nữa, vì vậy chưa đến đỉnh đèo Le mà cả nhà ai cũng mỏi nhừ cả chân tay mình mẩy.

Đến đèo Le ắt sẽ có suối Le, rất tuỵệt vì Vừng đã cùng me và các anh chị đồng hành vượt qua bao nhiêu là mỗm đá cao, bao nhiêu là đồi đất để leo lên tắm suối. Khâm phục quá, khâm phục quá. Vừng có biết cảm giác của me lúc đó không, Sợ Sợ Sợ, sợ vì nếu con lỡ trượt tay khỏi vách đá thì coi như tiêu vì một bên là núi một bên là Vực. Vậy mà con cũng làm được, me đi theo Vừng mà trống ngực đánh liên hồi vì run và sợ, sợ cho mình và cũng lo cho con. Thôi chắc là lần sau me không giám thử cảm giác mạnh như thế nữa.

Sau khi rời đèo Le, cả nhà lại tiếp tục đi đến Hòn kẽm đá dừng: “NGÓ LÊN HÒN KẼM ĐÁ DỪNG, THƯƠNG CHA NHỚ MẸ QUÁ CHỪNG BẬU ƠI, THƯƠNG CHA NHỚ MẸ THÌ VỀ MÀ CÒN THƯƠNG KIỂNG NHỚ HOA THÌ ĐỪNG” đây là câu ca dao mà từ nhỏ me đã được nghe bà ngoại hát ru, vì vậy khi các bác trong câu lạc bộ đi bộ rủ đi Hòn kẽm đá dừng là me hưởng ứng ngay. Đường đến Hòn kẽm thật là lắm chông gai đối với ba Bình, đương thì lầy lội, khổ thân chú Nir và anh Patrick đã phải vất vả như thế này đây:

Eo ôi lên được thuyền rồi, hoan hô ba, hoan hô chú Nir và anh Patrick.

Rồi cũng đến hòn kẽm, qua bao nhiêu là cảnh đẹp, và thời gian cũng mất 50phút

Vừng lại được dịp trèo núi, đá ở đây màu đen như màu kẽm, mỗm thì nhọn và sắc, vậy mà Cụ Vừng vẫn cứ leo trèo.

thế là hết thời gian ở hòn kẽm, chúng ta không có thời gian để đi xem đá dừng, tiếc qúa. Đá dừng là một cục đá rất là to nằm chắn ngang qua sông không cho tàu đi qua cho nên người ta mới đặt tên là đá dừng, nghe kể rằng đứng ở đây nhìn được rất nhiều cảnh đẹp của núi và sông ( lần sau sẽ đi Vừng nhỉ)

Tạm biệt Hòn kẽm chúng ta lại lên xe đi thăm làng:

ở đây là làng trồng được rất nhiều trái cây giống như miệt đồng bằng nam bộ vậy, có cả sầu siêng nữa cơ đấy. Để đến được làng này phải qua một dòng sông, đường đến dòng sông khó và đất cát, dốc cao rất dễ sạt lỡ, vậy mà mọi người vẫn bưng bế và vác xe lăn của ba Bình Vừng sang, thật là biết ơn a.

Khi đến thăm làng trái cây này chúng ta lại được gặp và trò chuyện với một cụ bà trên 70 tuổi và cụ ông trên 80 tuổi, hai cụ là chủ nhân của Vườn trái cây, và làng này có một đặc điểm là không bị ảnh hưởng bởi 2 cuộc chiến tranh. Làng là nơi đất lành chim đậu cho nên có rất nhiều người đỗ đạt cao và thành danh xuất thân từ làng Đại Bình này.

Tạm biệt ông bà, cám ơn lòng hiếu khách của ông bà, cám ơn bà đã ca vọng cổ để chào đón chúng con, lại còn cho ăn sầu riêng nữa, cám ơn ông vì những câu chuyện kể thật tuyệt vời.

Rời làng trái cây chúng ta lại quay về, trên đường về còn được nghé thăm một hố nước nóng, nước ở hố này nóng đến mức khi trong làng có dịp lễ lạc hay cưới hỏi người ta đều mang trâu bò heo gà ra hố này để dùng nước của giếng này để trụng các con thú.

và còn nhiều điều thú vị khác đang chờ Vừng nữa.

Sau khi tạm dừng

Vừng đúng là ra dáng thanh niên, Vừng rất giỏi trèo núi và còn tắm suối nữa cơ đấy.

sau

Cù Lao Chàm

Đăng ngày: 20:57 08-06-2009

Hôm qua cả nhà mình và cô Annette đi Cù Lao Chàm, về đến nhà me nghĩ là mình sẽ lao vào để viết ngay cái gì đó để gợi nhớ cho Vừng khi con lớn lên, nhưng mà thật là tiếc vì không thể nhấc nổi tay chân và cả đầu nữa để mà đưa cảm hứng vào blog của con thôi thì đành để dành cảm xúc để được lâng lâng mãi cho đến bây giờ ( he he bây giờ vẫn còn cảm giác chông chênh lênh đênh trên biển)

Thực ra mà nói thì thời tiết ngày hôm qua để ra biển thì là trên cả tuyệt vời, Chúng ta khởi hành vào lúc 8am và người chịu trách nhiệm đón gia đình mình là anh Alex, con thật nhanh nhẹn Vừng ạ, khi anh chào gia đình mình và giới thiệu tên anh thì con buộc miệng nói thật nhanh Hello Alex, nice to meet you, my name is Sesame. Me phải cám ơn cô giáo Niki về tình huống này vì cô đã truyền được nội lực cho con để con tự tin một cách đáng để nhớ he he he.

Sau khi đón gia đình mình anh còn đưa chúng ta đi đón cô Annette và bạn cô ấy cùng một số hành khách cùng đi ngày hôm nay.

đây là hình ảnh ba Bình tiếp cận tàu và hình ảnh ba Bình rời tàu:

Phải cảm ơn tất cả các chú phục vụ trên tàu vì các chú ấy đã chịu khó khiêng, bê, vác ba Bình. Cám ơn bác Ludo chủ tàu đã phục vụ ba rất nhiệt tình còn ngồi cùng ba trên một tàu nhỏ xíu để về bãi chồng ( trên đường đi suýt tí nữa ba Bình rơi xuống nước, may mà bác Ludo đã kịp thời nắm tay ba lại).

Chúng ta đi ra biển, gần đến hòn dài thì thuyền thả nêu để cho mọi người lặn biển và ngắm lòng biển, đây là lần đầu tiên me và ba cùng con được ngắm dưới lòng biển và mới thấy yêu quý biết bao biển Việt Nam thật đẹp và thật là phong phú nào là san hô nâu, trắng và đen, có cả sao biển màu xanh dương thật là đẹp, đây là lần đầu me và Vừng cùng nắm tay nhìn chú sao biển to như thế và đẹp như thế lại còn được các đàn cá bơi xung quanh, hay thật tại sao các bạn cá không sợ chúng ta nhỉ, các bạn cá rất là thân thiện, các loại cá, đủ các màu sắc đẹp quá đi. Sau khi lặn chúng ta lại lên thuyền và tiếp tục đi đến bãi chồng, nơi đấy sẽ có bữa cơm trưa đầy hải sản đang chờ đón những chiến binh.

Sau khi ăn cơm trưa còn được trải chiếu dưới bóng cây dừa và thế là mỗi tên nằm một góc, đánh một giấc và tỉnh dậy khi bóng nắng đang vờn trên mặt. Vừng ngủ thật say con ạ, me xoa kem chống nắng trên mặt khi con ngủ mà con chẳng biết gì hết, trong khi đang ngủ me còn tranh thủ xuống biển để đắm mình trong làm nước xanh trong vắt thật là thích vì không có một gợn sóng nhưng biển ở đây nước rất rất là mặn.

sau khi con Vừng ngủ dậy con cũng xuống và bơi lội cùng me, cô Annette và cả chị bé Leli đi cùng thuyển mình, me thật thích chị bé ấy và me biết con cũng vậy, chị thật là thông minh và nhanh nhẹn.

Vậy là hết thời gian trên đảo, chúng ta quay lại tàu để về đất liền. Trời bắt đầu có những cơn gió nhẹ, mặt biển hơi gợn tí sóng nhưng thật sự thích. trên boong tàu từng đàn chim hải âu bay thật đẹp, thỉnh thoảng chúng lại lượn xuống mặt nước và bay lên với một chú cá nhỏ trong miệng. Có một bác sĩ đi cùng tàu của mình bác còn hô to cá voi kìa, mọi người đều dáo giác nhìn xem xa xa có gì đó trắng trắng đang nhảy lên, me thì không chắc lắm là cá voi nhưng cứ gọi là cá voi vì mọi người nghĩ vậy.

Tạm biệt 20 hành khách trong đoàn ngày hôm nay, tạm biệt biển mênh mông, tạm biệt đảo  Cù lao chàm, nhất định me và Vừng sẽ phải quay lại để được thả mình cùng biển cả mênh mông và đại dương rực rỡ sắc màu

Cầu vồng đôi

Chiều qua trời làm giông, nóng và hầm, thế là cả nhà rủ nhau đi biển để tắm mưa.

Cũng lâu lâu gần hơn tháng mới đến lại nơi cả nhà hay tụ tập và là điểm tập kết thường xuyên của cả nhà, chổ này tiếp cận dễ cho ba Vừng, còn Vừng thì tha hồ chạy nhảy.

Rất nhiều cây hoa lá mới được chú Denis trồng mới, rồi lại được gặp một số bạn bè mà cả 2 tháng mới gặp……

Lúc đến nơi trời không mấy âm u lắm, ba Vừng cũng xống bãi ngồi để trông Vùng tắm và được tận hưởng gần hơn mùi của gió biển, me Vừng trải khăn ngồi bên canh, (lãng mạn quá). Chưa được 5 phút mây đen ùn ùn kéo đến sấm chớp ầm ầm, bầu trời tối sầm lại, ngay phút đấy me Vừng lại nghĩ đến những người đi biển xa bờ thì thế nào nhỉ, chắc họ cũng lo lắng lắm đây. Mưa bắt đầu rơi, ban bè ngồi trên quán La plag bắt đầu chạy xuống phụ giúp me Vừng kéo xe ba Vừng lên. Tưởng là hết buổi chiều thú vị. Nhưng không phải, ngồi trong nhà tranh, bên nhau nghe mưa rơi ướt lưng mới thấy cuộc sống có lúc thật lạ lùng, được nhìn Vừng tắm cùng các anh chị lớn hơn vài tuổi ( người  Pháp và Úc), vậy mà mưa to thế cả bọn vẫn tắm, mặt biển mưa đẹp lạ lùng, màu nước cũng khác và biển êm đến lạ.

Vừng vẫn mãi mê tắm, bầu trời  bắt đầu sáng hơn và cầu vồng xuất hiện. ( Nguyệt à, cầu vồng lại về sau cơn mưa đấy nhé) mà là cầu vồng đôi nữa chứ, hai cầu vồng song song nhau, cái rõ to màu đẹp rực rỡ, cái nhẹ nhàng màu khiêm nhường hơn đứng nếp bên. (tiếc là hôm nay đi có mang theo máy anh nhưng quên mang pin, không thì có cầu vồng đôi để tặng N nhé)

Vừng hôm qua bơi thích, tắm mưa ở biển thích, và còn là lần thứ 2 bắt gặp cẩu vồng đôi, cầu vồng đôi là mang điểm may mắn.

về quê, về quê câu cá rô nấu rau cải ăn với bánh đa.

Quê hương là chùm khế ngọt, ai không ra đi không lớn thành người

Về quê, hai tuần trước cả nhà Vừng về thăm quê ngoại của ba Vừng, phải công nhận là đẹp và ấm áp tình cảm. Tình cảm nhiều đến nỗi me Vừng không biết kể lại như thế nào, nhưng tâm trạng là về đến nhà vẫn nhớ mãi cho đến hôm nay vẫn còn cảm giác ấy.

Đường về quê hương 5 tấn
Sen bán vệ đường
Sát cá
Cá đâu đớp động dưới chân bèo

Mời theo đường link này để xem ảnh về quê của Vừng nhé, vì lỗi kỹ thuật me Vừng không thể post ảnh lên  được.

http://picasaweb.google.com/116064263095203871564/VeQueThaiBinh?authkey=Gv1sRgCPXbyMzT-6fzRA&feat=directlink