Húng hắng ho hen,


Bạn gọi video call, giọng bạn chưa cất lên đã nghe tiếng ho húng hắng của bạn. Rồi bạn sụt sịt một cái mới mở lời con chào me, me có khoẻ không? Mình nghe bạn ho là lòng mình lo. Bạn tự động nói con test rồi âm tính me đừng lo. Sáng nay con viết email xin nghỉ ở nhà vì thấy hơi mệt. Phòng y tế của trường hơn 1/4 số học sinh là dương tính. Vậy biểu răng mà không lo. Nhưng bạn rất là thủng thỉnh bạn nói: con chỉ cảm chút rồi sẽ khỏi uống viên thuốc cảm và súc miệng nước muối chắc không vấn đề gì vì con khoẻ mà.
Ờ con khoẻ mà. Tuổi 18 sức như trâu kéo cày mà lo chi bạn mình hỉ. Nhưng lần này là lần ốm thứ 2 sau gần 4 năm bạn mình không ở cạnh ba me nhỉ. Mấy năm trước chả thấy ốm gì. Năm nay nào là đau bụng không thể đi thi, rồi đến giờ thì lại cảm…mà còn cảm trong cái tình thế loạn xì ngầu vì con virut giở người. Chẳng biết còn bao lần cảm mà bạn mình dấu ba me sợ lo nên không nói. Lúc nào hỏi han cũng là con khoẻ lắm. Con ok ba me đừng lo…
Những lúc bạn mình ốm, thực mình ước gì bạn mình ở cạnh để có thể được chăm bẵm của ba me. Được nấu bát cháo cho bạn mình, hay pha ly nước thiệt chua ngon ngon hay là nài nỉ uống thuốc đi cho mau khỏi…điều tưởng đơn giản mà sao mấy năm nay khó thực hiện nhất.
Thời gian trôi thật mau, cái Tết thứ 2 không gần cả nhà, bạn mình vẫn tự biết diện áo dài dân tộc vào lớp học, nấu phở cùng các bạn đón Tết. Cám ơn bạn mình lắm vì dù ở đâu và dù bao xa Tết là văn hoá là truyền thống vẫn được bạn mình gìn giữ. Biết ơn bạn mình lắm.
Năm mới, bạn mình nhớ giữ sức khoẻ nhé. Và cứ là chính mình như nào tới giờ là được.
Cả nhà yêu bạn lắm.

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s